order now

Liên hệ 0936700000 giao hàng tận nhà thuốc chống xuất tinh sớm, viagra cialis levitra và các loại thuốc cường dương thảo dược

Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

May không phá thai bằng thuốc, vợ đẻ sướng cả nhà

  • VPRX bí quyết giúp kéo dài thời gian quan hệ giá chỉ có 750K . Bấm vào mua ngay
  • Miếng dán cai nghiện thuốc lá của Mỹ, cam kết cai nghiện sau 3 ngày . Bấm vào mua ngay
  • Thuốc viagra chính hãng có tem chống hàng giả Bộ Công an . Bấm vào mua ngay
  • Chai xịt stud 100 giúp làm tình lâu hơn . Bấm vào mua ngay
  • May không phá thai bằng thuốc, vợ đẻ sướng cả nhà

    Nhưng đây không phải là vợ tôi, là vợ thằng bạn. Tôi là người đưa vợ thằng bạn đi đẻ! Hic

    Ngày ấy, tôi mới có ba mươi hai tuổi, chưa vợ , công việc làm thuê ổn định.

    Trong một đêm thu đẹp trời, tôi đang mơ màng trong giấc nồng, thì chợt tiếng điện thoại reo. Không ngạc nhiên lắm vì bọn bạn vẫn " đánh úp " kiểu này thường xuyên. Chắc thằng chó nào bị vợ đủn ra ngủ vỉa hè gọi mình tới quán rượu để tâm sự, xả tretss đây! Mắt nhắm mắt mở ngó thì thấy số của thằng bạn đồng ngũ ngày trước.

    Lạ nhỉ, thằng này vốn cực yêu vợ và ngược lại. Thế nào mà nó lại gọi cho mình.

    " Vợ tao đau bụng quá mày ơi! Mà tao lại đang đi công tác xa, nhà có mỗi bà già". Nó rống lên thảm thiết!

    - Đau bụng thì gọi bác sĩ, gọi gì tao, bỏ nghề lâu rồi, chả nhẽ mày muốn tao vào…sờ bụng vợ mày!

    - Không, ý tao là nó có khả năng …chuyển dạ. Trăm sự tao nhờ mày, bạn đồng đội thân mến!

    Thôi chết, con vợ nó hôm nọ ra nhà chơi bụng to vượt mặt, chắc sắp vượt cạn thật!

    Tỉnh hẳn ngủ. Vụ này căng đây. Tưởng cảm mạo, vớ vẩn thì được. Đẻ là vui rồi, à quên, mệt rồi!

    - Thôi được, mày cứ yên tâm, đã có tao – tôi tắt máy, vẫn nghe tiếng nó loáng thoáng cảm ơn. " Lúc sướng thì đéo …gọi bố vào giúp! " Tôi lẩm bẩm tụt khỏi giường.

    Tôi thân với thằng này ngay từ khi bước chân vào đơn vị. Đang lớ nga lớ ngớ thì nghe tiếng " Đồng hương, cậu cùng A với tớ đấy, vào nằm cạnh giường tớ chỗ kia, đưa ba lô đây! " Nó giúp tôi ổn định chỗ nằm.

    " Vừa nhìn cậu, tớ thấy quý rồi!" Nó bảo tôi vậy, khi hai thằng gác chân chữ ngũ phì phèo thuốc lá trên giường. Hóa ra, nó cùng đợt, dân thị xã cùng tôi, đến trước mấy tiếng. Bố tổ, thế mà như lính cũ chỉ bảo tân binh, dù hai thằng đều là tân binh cả.

    Sau ba tháng quân trường, mỗi thằng một nơi, tôi đi học quân y rồi chuyển rất xa, nó ở lại đơn vị huấn luyện . Thằng chuyển ngành, thằng ra quân, tình đồng đội thành tình bạn vẫn như xưa.

    Vội vàng mặc bộ quần áo, đang bị cái khóa đồng kẹp vào truym đau điếng thì lại tiếng chuông điện thoại " Mày vào nhanh đi, vợ tao không chịu được rồi!"

    Không kịp mặc áo, cứ cởi trần quấn áo vào cánh tay, " Bạn yên tâm ", tôi trấn an rồi vội vàng lao đi luôn.

    Vợ nó đang nằm quàn quại trên giường, bà già ngồi sau đấm lưng thùm thụp. Nước chảy ướt chiếu. Vỡ ối rồi.

    Không thể đèo bằng xe máy. Lúc đó chưa có taxi.

    Tình thế ngàn cân treo sợi cáp. Không thể chần chừ, nó mà đẻ ra nhà thì tôi chết đầu nước, vụ đỡ đẻ hồi còn trong lính giờ nghĩ lại vẫn thấy vẫn hoảng.

    Tôi hơi rối, đã thế con vợ ( thằng bạn ) cứ kêu như sắp bị hành hình " Đau quá, ối anh ơi ". Không biết nó kêu chồng hay kêu tôi.

    " Quanh đây có ai chạy xe chở hàng không bà". Chợt tôi nghĩ ra, hỏi bà cụ.

    " Có, ngay nhà bên đó cháu!"

    Lão hàng xóm còn không kịp mặc quần dài, vội đánh con xe hai tấn rưỡi ra, sau khi nghe tôi trình bày tình thế nước sôi lửa bỏng. Cũng may bệnh viện rất gần, chỉ một thoáng, tôi đã đưa người sắp đẻ yên vị trong khoa sản...

    ***

    Nhìn đồng hồ mới bốn giờ sáng. Cơn buồn ngủ dở ập đến, may quá ngoài phòng chờ có mấy cái ghế không ai ngồi, tôi ngả lưng làm giấc. Kệ sản phụ đang kêu gào vì mình cũng chả giúp được gì!

    Tỉnh dậy,thấy mình làm giấc bon quá, đã tám giờ. Tiếng đồng ca của các mẹ sắp lên bàn trong phòng thành một mớ âm thanh nghe không vui tý nào. Cố lắng tai nghe xem có ai chửi chồng không, vì thấy dân gian đồn thế, tuyệt nhiên không, không ai chửi một câu. Hóa ra các cụ ngày xưa nói láo!

    Ngó điện thoại gần hai chục cuộc gọi nhỡ, tất nhiên là của thằng trời đánh vợ sắp sinh lại bỏ đi công tác kia. Bấm gọi lại: " Vợ tao sinh xong chưa? Mẹ tròn con vuông chứ!"

    - Ơ…tao không biết!

    - Thế mày làm gì? Giọng nó hốt hoảng

    - Thì tao ngủ . Để vào xem như nào đã.

    Vợ nó đang nằm thiu thiu. Chắc đã qua cơn đau. Tôi ngạc nhiên túm áo cô bác sĩ vừa đi tới " Chị ơi, em tưởng đứa này nó đẻ rồi chứ. Tối qua ở nhà vỡ ối rồi mà!". " Vỡ đâu mà vỡ, do cô ấy tức bàng quang…đái ra đấy thôi. Cứ yên tâm, còn lâu mới đẻ!".

    Giờ tôi mới để ý áo mình có mùi khai.

    Hê hê, chờ thì chờ, tuần sau nó đẻ càng tốt. Điện lại cho thằng bạn, giọng nó trầm xuống như van vỉ: Tao trăm sự nhờ mày, tao đang bên Lào, lại ở vùng sâu. Sáng mai mới có xe đưa về, ngày kia mới có mặt ở nhà. Mày giúp tao nhé. Gọi hộ số cho em gái tao nữa."

    "Mẹ, vợ sắp đẻ còn đi công tác! chiu mày rồi!"

    " Thì...bác sĩ khám nói hơn tuần nữa, ai dè nó lại tòi ra sớm vậy. "

    Bấm cho cô em gái nó " Tối em lên ". Ơ hay nhỉ! Thằng anh đi công tác, con em thì bận công việc. Thôi xong tôi rồi. Nhà nó neo đơn như này, biết dừa vào ai đây! Đành gọi về nơi làm xin nghỉ ốm.

    Chạy về nhà nó, lấy đủ chăn màn, bát đũa, phích nước, thấy bà mẹ đang lọ mọ đun cháo " Bà để con mua cháo xay, bà cứ nghỉ đi!" .

    Cô vợ ( thằng bạn ) có vẻ lại hơi đau, tỉnh như sáo, mặt nhăn nhó hết quỳ lại ngồi. Lắc đầu quầy quậy khi tôi đưa cho tô cháo.

    " Đấm lưng cho cô ấy đi, nhè nhẹ thôi, cho nó đỡ đau". Một chị cũng kha khá tuổi đang phe phẩy quạt cho cô bé kềnh càng giường bên, chắc con gái hay con dâu, nhắc tôi!

    Đấm thì đấm.

    " Anh cứ kệ em, em chịu được". Có vẻ cô vợ ngại. " Không sao đâu em, cứ coi anh như thằng Q, sau này …cũng thế nhé!". Tôi vỗ thật nhẹ, sợ manh động tới đằng trước lại lòi con ra. Cơn đau có vẻ dứt dần, nhưng cứ dừng tay cô lại nhăn nhó. Tôi vừa tay quạt tay đấm, toát hết mồ hôi mà không dám dừng.

    Đúng lúc ấy, có chuông điện thoại " Không kịp nhìn màn hình, tôi gào lên " Chưa ra, nó còn chờ mày !"

    " Ơ kìa, cái gì ra hả anh. Tiếng cô người yêu làm tôi giật mình. Bỏ mẹ rồi, vội chống chế : " À, ...con trâu nhà thằng bạn nó đẻ, anh đi qua xem í mà!"
    " Anh nói dối, lúc nãy em đến cơ quan anh, thấy chú bảo vệ nói anh ốm. Đang nằm khoa nào chút nữa em xong việc đến!"...

    ***

    Tôi thả chiếc điện thoại xuống như đánh rơi…

    Thời tiết càng trưa càng nóng. Cái nóng đầu thu vậy mà ghê gớm.

    May quá, mẹ nó đã lên. " Con ra ngoài nghỉ, để bà trông cho". Tôi tót ra, mệt phờ. Tranh thủ gật gù lúc, không có trưa lại phải ngồi trông.

    " Dậy, đưa vợ vào đẻ nhanh lên, lần này vỡ ối thật rồi đấy!". Choàng tình khi chị bác sĩ tôi vừa hỏi lúc sáng đang lay lay. Ối mẹ ơi!

    Đẩy chiếc xe đến cửa, thấy loáng thoáng bên trong một hàng đang dạng háng, ngượng không thể tả. " Để đây, chị đỡ cho" Vẫn chị bác sĩ ấy, may thế!

    Chả biết làm gì, cứ đi đi lại lại ngoài hành lanh. Ngoài đó cũng một loạt các ông bố, bà nội, bà ngoại ôm chăn chiếu, mặt mày vừa hớn hở, vừa căng thẳng chờ đợi. " Chú ơi, chú ngồi xuống đi, cứ đi lại thế bọn tôi chóng mặt lắm!" , Một chị cất tiếng. Ờ mà vợ mình đek đâu mà mình sốt ruột nhể.

    - " Con trai hay gái đấy anh?" Một thằng bố tương lai trong ít phút nữa hỏi. Tôi ngớ ra, đáp bừa " con trai". Nó sụt sùi " Em đứa này là đứa thứ ba, vẫn con gái, số anh sướng thế!". Nghe giọng của nó mà không biết mình nên cười hay nên mếu.

    " Xong rồi, cậu vào…bế vợ ra đi!". Lại vẫn chị bác sĩ ấy.

    " Bế? Nhưng mà…bế đi đâu hả chị?"

    " Ô cái cậu này, bế xuống khu kia kìa!." Chị hơi gắt. Tiếng lao xao của vài người vang lên " Chúc mừng nhá, thành bố trẻ con rồi đấy! Mà vợ chú như nào mà đẻ dễ thật đó!". Mẹ, chắc nó khen của " vợ " mình bằng cái tông lào.

    Môn bế thương binh tôi được huấn luyện rất rành, nhưng bế bà đẻ, lại chả phải vợ mình cứ luống cuống. Mà sao nó nặng thế không biết, vừa cho ra đến mấy cân rồi vẫn nặng, cả người lẫn mùi. Đã thế chân lại dài. " Ôm chặt cổ anh", tôi dặn rồi lúc lắc phi một mạch.

    " Anh ký vào đây!", một tay bác sĩ khác gọi tôi lên, đưa cho tờ giấy " Ơ anh ơi, đây không phải…"

    - Cái gì không phải, tên bố rành rành đó thôi, anh ký luôn xuống dưới ấy!

    Khổ, sáng tôi làm thủ tục, có để ý đek đâu. Nhưng giờ nhìn lại, ký làm sao được.

    Đang định trình bày, thì qua tấm kính cửa, phản chiếu dáng quen quen, người yêu tôi đang đi vào " Vâng, em ký ạ!" tôi ngoạch bừa luôn một phát rồi lao ra.

    " Anh bị sao mà vào nằm khám ở đây?" Giọng nàng khàn khàn, mọi ngày chua đáo để.

    - Ờ…thì khám xong tranh thủ thăm vợ thằng bạn đẻ….- Đang gãi tai thì chị bác sĩ, lần này gọi tôi chả đúng lúc chút nào " Ông bố không vào thăm, bế con chút đi à!" tai tôi ù đi trong tiếng " Khỏe mạnh nhé, được ba cân hai…".

    Tiếng mèo gừ ở đâu vọng về, mà không phải, nó ngay trước mặt, phát ra từ miệng cô bạn gái thân thương. Sau đó nó chuyển giai điệu nhẹ nhàng, mát mẻ " Kìa, bố vào xem mặt con mình đi chứ! Ba – cân – hai đấy!"

    Giông tố bắt đầu nổi lên rồi! Cơ mà không phải sản phẩm của tôi, tôi đếch sợ. Cây ngay ngại gì chết đứng " Vợ thằng bạn anh …", không thèm nghe tôi nói, nàng quay ngoắt đi thẳng.

    Đang lẽo đẽo chạy theo, vừa bực vừa ngại trước ánh mắt của mọi người, thì gặp bà cụ đang cắp chăn màn tới, tôi vượt lên, tóm tay nàng lại " Em đừng nghĩ có chuyện…như trong phim thế! Đây là mẹ bạn anh. Hỏi đi!"

    ***

    Vợ tương lai của tôi nhẹ nhàng đón đứa bé từ tay tôi " Ôi bé ngoan, cô bế nào"

    - " Sao lại là cô, mẹ chứ, thằng này nó là bố thì cô phải là mẹ cháu! – Q trêu.

    Nàng mặt đỏ tưng bừng : " Thì…đàn bà mà anh. Với lại, bọn em mà dửng dưng, bình tĩnh được, đâu phải là đang…yêu!

    Giá mà hôm đó, lúc em gọi anh nói luôn, hoặc cứ nhờ em giúp thì đâu đến nỗi."

    Q nắm chặt tay tôi : May có ông, mấy ngày qua ông vất vả quá, vợ chồng tôi đội ơn ông.

    - Đồng đội mà, ơn huệ gì! Tôi vỗ vai Q, tý bật ra tiếp: " May vợ mày không phải mổ đấy, tao lại phải làm thợ cạo bất đắc dĩ nữa thì thôi rồi..."

    Có tiếng kêu ré của người yêu tôi trong phòng, giật mình chạy vào. Hóa ra nàng bị thằng cu cho một bãi nước đái vọt cả lên mặt.

    " Lây đấy" Bà mẹ Q hóm hỉnh " Hai bác thể nào cũng có con trai đầu lòng ".

    Cả nhà cùng cười vang. Tôi có cảm giác rất hạnh phúc, như mình vừa làm ông bố thật sự vậy.

     

    Tác giả, Hà Dũng

    0 nhận xét:

    Đăng nhận xét

     

    Thuốc cường dương thảo dược tốt nhất mua bán ở đâu tại TPHCM Hà Nội © 2015 - Designed by Templateism.com, Plugins By MyBloggerLab.com

    0936700000