Một đốm lửa nhỏ trong những đêm dài mùa đông.
Câu chuyện hay và dễ thương quá, có những người dành cả quãng đời tuổi trẻ cho những công việc thật đẹp đẽ và tốt lành. Nghe nhớ cái giọng nớ nớ ở vùng này ghê và nhớ bà con ở các vùng thôn quê hẻo lánh ở quê nhà hồi xưa mình được gặp, ai cũng thiệt tình, chân chất và quý mến nhau thật lòng.
"Hôm nọ, bác sĩ Lĩnh thực hiện mổ khối u cho một bà cụ neo đơn ở gần cảng cá. Sau khi hồi phục, ngày nào bà cụ cũng cõng 4-5 trái dừa trong vườn nhà lên bệnh viện gởi cho bác sĩ uống "giải khát". Đoạn đường từ nhà đến bệnh viện cũng khoảng 5km, có lần bác sĩ bảo thôi bà đừng đem lên nữa, vất vả quá. Thế mà ròng rã 2 năm trời bà vẫn đều đặn cõng dừa lên bệnh viện. Ở cái xứ này người ta quý nhau thiệt thà lắm, thấy thương."
0 nhận xét:
Đăng nhận xét