mấy nay lạnh quá cacc ạ
mặc dù bận chỉ đạo khủng hoảng tên lửa triều tiên, chỉ đạo củi lửa nhôm nhựa ...vv các cái. nhưng cụ lúc nào cũng dành quỹ thì gian lụa là khải siu cho nhân dân làng ta
mời cacc lại kéo váy khép chân mà ngả ngớn với chút Tình đông cho đời thêm lông lá những nỗi niềm
.
TÌNH ĐÔNG
đôi khi cũng muốn chút tình Đông cho ấm môi, nhưng bởi cái tình tôi vốn lắm lông nên vì thế mà đôi khi sự lên đỉnh cũng nhiêu khê diệu vợi
thì cũng biết Đông về tự lâu rồi, cơ mà mới đây thôi tôi mới chạm vào Đông. gớm rõ là hớn hở lắm cơ mà cũng đầy những nức nở tái tê
ấy là khi tôi cố thu người lại mà mơ nốt giấc mơ hoang dại thuở hoa niên, ở đó có con trâu trắng lừng lững dương cặp sừng cong kiêu hãnh đi qua vũng đằm bàng bạc ánh trăng quê
ấy là khi trong giấc mơ có bóng người con gái mảnh mai, vai gầy quẩy chiếc gầu sòng cứ cúi mặt mà đi, tôi càng chạy theo thì khoảng cách càng thêm xa vợi, chỉ đến khi định gọi một nhời thì chiếc khăn nâu hóa thành cơn gió bấc.
tôi giật mình tỉnh giấc và biết rằng đã chạm tình Đông
ấy là khi thị lướt thướt vào phòng, tôi chỉ lặng im nhắm mắt, tình iêu chỉ còn cách nhau một tấm chăn đơn
mùa Thu đã từng mang đi những bài thơ lãng mạn, để tôi nép mình trong tổ kén ưu tư, vì thế mà khi Đông tới, tôi cứ sợ thói hoang đàng lại bẽ bàng sau đêm thất tiết
Đông vốn kiêu kì và tôi thì đĩ thõa nhưng mấy mươi mùa vẫn còn khăng khít với nhau, mà dẫu chả hẹn gì đâu nhưng hương iêu vẫn nồng nặc như thuở ban đầu lông măng tơ nõn, nhẽ thế mà tình Đông với tôi chửa từng lỗi nhịp
những khi tôi với thị giận hờn nhau, thị hanh hao rét mướt để bài thơ tôi xun tịt lại dăm câu thị đã xuýt xoa mà trở nồm vội vã
những khi thị lạnh lùng xa cách, tôi lại vội vàng mà nồng nàn ấp ủ những chiếu chăn, dẫu lắm lúc cũng run lên bần bật
và sau những đận ấy, tôi mới hay rằng thói quạt nồng ấp lạnh cho những lúc lên cơn là phải nhẽ
nhưng năm nay dường như Đông chậm chạp, nhẽ vì tuổi tác đã nặng vai hay bởi những nhạt phai sau dặm dài xa cách khiến thị chần chừ và tôi cũng hoang hiu
chỉ đến khi không gian căng như dây tơ của anh kép đoảng nghề, Đông mới nhẹ nhàng mà thỏ thẻ :
...thầy em...
tết này không được tặng quà, thôi thì thầy em cứ len lén mà bắn tí pháo hoa, em sẽ khép chân mà giấu diếm những tội tình
.... không được, tôi quán triệt thế rồi, không gì sất ..
...thầy em quyết thế thì em chịu, nhưng cái nết thơ thẩn còn vống lên cả gang như thế, nhẽ nào lại bắt em nhận những hẩm hiu, thôi thì em cứ đánh liều, vén váy điều cho thầy em mài mực gieo vần
... không nốt, giờ nhiễu ra cái chấm than còn chả được nữa là cả bài thơ, nỡm
chả khác gì bảo liệt dương mà đòi đưa em lên đỉnh
liệt dương ? ối dồi ôi, thế thầy em liệt dương thật hả.. ?
.. ừ, lại còn hay đái đêm nữa cơ... nài nài, be bé cái mồm thôi. tôi là tôi đương liệt theo nghị quyết đấy
ối làng nước ôi ra đây mà xem, thầy em liệt dương thật đấy, vui quá ..
tiên nhân quân dở hơi cám hấp, người ta giấu không xong lại còn khoe như bắt được vàng mười
tại em vui quá, chả giấu gì ai, em cũng lãnh cảm rồi đấy, hạnh phúc quá , sung sướng quá
ối dời ôi... em lên đỉnh thật rồi ối làng nước ôi
quả là cặp kim đồng - ngọc nữ, lãnh cảm gặp liệt dương, đau thương nhưng cũng quật cường cách mạng
trong cơn hân hoan, Đông trút bỏ những dày vò , thả lòng mùa cho gió bấc đi hoang, để thổn thức cùng với những mầm non đương trở mình trong tận sâu kẽ lá, thấm đẫm men tình trong cõi nhân gian
chả biết giời đày hay lại thiên duyên vốn đầy những bê bối huyền cơ, khi tâm hồn cứ trần truồng phơi ra những điều nhắng nhít ấy thì cơn vui lại tràn về ngập lối, dẫu tơ lòng càng rối giăng và nẻo tình càng khép mở những hoài nghi thì cơn iêu càng dâng lên chất ngất
và trong tận cùng sâu thẳm của tình yêu, tình Đông mang hình hài những đốm lửa cháy vĩnh hằng để sưởi ấm kẻ biết iêu bằng cả tấm chân tình,
bởi mấy ai tin rằng đôi khi liệt dương gặp lãnh cảm vào cuối mùa mãn dục mà kịp vẫn dìu nhau lên đỉnh những đắm say
rồi như thế, một mùa cũng chỉ như một ngày
khi những đam mê trói ta vào vòng tục lụy, và những trái ngang còn giăng lối ta đi, xin đừng để lòng ta kết những sân si thành nút thắt, biết gỡ đến bao giờ
chi bằng hãy mỉm cười để sự an nhiên lại nở đầy trong vườn tự tại
nhẻ, hehe
.
( hình ăn cắp, cơ mà ai cũng biết là ai )
-- bán thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý tại shoptinhyeu . VN và thuoc115 . com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét